Hiện nay Chính quyền đang ráo riết hô hào dẹp bỏ đơn vị hành chính cấp huyện trên cả nước. Xem ra đây là mệnh lệnh không thể cãi được.
Đơn vị hành chính cấp địa phương lâu nay được chia làm 3 cấp:
Thứ nhất, cấp tỉnh gồm các tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương. Các thành phố trực thuộc Trung ương có thể kể ra như: Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẵng, Hải Phòng, Cần Thơ và ngày 1/1 vừa qua lại có thêm Huế.
Thứ nhì là cấp quận huyện gồm các đơn vị tương đương nhau. Trong đó gồm có, quận, huyện, thành phố trực thuộc thành phố và thành phố trực thuộc trung ương. Ví dụ, Thủ Đức là một thành phố nhỏ trực thuộc thành phố Sài Gòn, nó tương đương đơn vị hành chính cấp quận. Ngoài ra còn có thành phố trực thuộc tỉnh rất nhiều như: Thủ Dầu Một thuộc tỉnh Bình Dương, Nha Trang trực thuộc Khánh Hòa vv…
Thứ ba là hành chính cấp phường xã. Đây được xem là đơn vị hành chính cấp thấp nhất trong hệ thống đơn vị hành chính địa phương.
Nếu Tô Lâm muốn dẹp bỏ đơn vị hành chính cấp huyện thì xem như loại hình quận và thành phố trực thuộc thành phố trung ương hay thành phố trực thuộc tỉnh cũng phải dẹp bỏ. Vậy thì theo lý thuyết, quyền quản lý thành phố phải về tay lãnh đạo tỉnh. Vậy thì làm sao bộ máy cấp tỉnh có thể quản lý ổn thỏa được?
Quản lý một thành phố hoàn toàn khác với quản lý một huyện nông thôn. Chắc chắn rằng, vẫn phải giữ lại chính quyền thành phố trực thuộc tỉnh. Nhưng nếu giữ lại, chính quyền thành phố này mà dẹp bỏ đơn vị hành chính cấp huyện thì bộ máy sẽ hoạt động thế nào cho đồng bộ? Chẳng lẽ hạ cấp thành phố xuống ngang hàng với đơn vị hành chính cấp xã, phường?
Việc dẹp bỏ đơn vị hành chính cấp huyện là miếng ngon cho cấp tỉnh và trung ương, bởi nó tạo ra một phong trào chạy chức được ở lại. Tuy nhiên, việc làm này cũng đang mắc hạt sạn to đùng khó giải quyết.
Trần Thái Hưng-Thoibao.de