Trong những ngày gần đây, tỉnh Thanh Hóa đã nổi lên như tâm điểm của dư luận. Hàng loạt lãnh đạo cấp cao địa phương này bị khởi tố, trong đó có nhiều nhân vật từng được coi là thân cận với Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Đáng chú ý, thông tin ông Đỗ Trọng Hưng cựu Bí thư Tỉnh ủy, đương kim Phó Ban Tổ chức Trung ương bị cấm xuất cảnh. Nhưng bất ngờ, toàn bộ các tin tức liên quan biến mất khỏi báo chí chính thống.
Theo giới thạo tin, đây là kết quả của việc Ban Tuyên giáo và Ban Dân vận Trung ương yêu cầu gỡ bỏ, với lý do chưa có sự thống nhất chung trong Bộ Chính trị. Nhất khi mục tiêu đánh đổ ứng viên số 2 đầy tiềm năng cho chiếc ghế Tổng Bí thư đối với Thủ tướng Chính đã quá rõ ràng?
Theo giới phân tích, tỉnh Thanh Hóa được xem như “căn cứ địa” của ông Chính, và việc hàng loạt nhân sự cấp cao của tỉnh này bị khởi tố, bắt giam được cho là động thái trực tiếp từ phe Công an của Tổng Bí thư Tô Lâm nhằm triệt tiêu sự nghiệp chính trị của Thủ tướng.
Nhưng khi các thông tin bị về Thanh hóa bị “tuýt còi” và rút khỏi hệ thống truyền thông, thì vẫn còn khả năng ông Chính đang tìm cách để xoay chuyển thế cờ.
Đáng chú ý, ngày 17/9/2025, khi Tổng Bí thư Tô Lâm làm việc với Đảng ủy Chính phủ, thì thái độ của ông Phạm Minh Chính được cho là vẫn vui vẻ với người đứng đầu của Đảng và không thấy các biểu hiện lo lắng.
Theo giới phân tích quốc tế, Bắc Kinh tiếp tục được nhắc đến như một nhân tố có thể tác động mạnh mẽ đến chính trị và kinh tế ở Việt nam. Trong thời gian qua, quan hệ Việt – Trung có nhiều bước thắt chặt, đặc biệt trong lĩnh vực hạ tầng chiến lược.
Giới quan sát cho rằng, Trung Quốc vẫn đặt kỳ vọng vào ông Chính trong việc thúc đẩy các dự án lớn, trong đó có Dự án Đường sắt Cao tốc Bắc – Nam với trị giá khoảng 67 tỷ USD.
Điều đó đã cho thấy, thì Bắc Kinh đang coi Thủ tướng Việt Nam là kênh quan trọng để thúc đẩy lợi ích của họ. Và sự ủng hộ ngầm ấy, có thể trở thành tấm lá chắn quan trọng giúp ông Chính duy trì sự tồn tại ngay cả khi đối diện sức ép lớn từ Tổng Bí thư Tô Lâm như hiện nay.
Theo giới thạo tin, đây là thời điểm tối quan trọng và mang tính bản lề, khi những nhân vật như: ông Chính, Trần Thanh Mẫn, Lương Cường… được cho là sẽ sẽ không được tái cử và phải rút lui trước Đại hội 14.
Tuy nhiên, tại Đại hội Đảng lần thứ 12, đã từng cho thấy những thay đổi vào phút chót hoàn toàn có thể đảo ngược kịch bản tưởng chừng đã an bài. Khi những tính toán về Nhân sự đã không diễn ra theo ý của Thủ tướng Ba Dũng, để Tổng Bí thư Trọng lật ngược thế cờ một cách ngoạn mục.
Do đó, trong bối cảnh chuẩn bị cho Đại hội 14, câu hỏi tương tự lại được đặt ra với Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Với tương quan lực lượng hiện nay đã cho thấy Tổng Bí thư Tô Lâm đang nắm quyền kiểm soát gần như tuyệt đối trong nội bộ của Đảng. Những động thái mạnh mẽ ở Thanh Hóa được xem là tín hiệu cảnh cáo cho bất kỳ đối thủ nào.
Tuy nhiên, nếu Bắc Kinh thực sự đứng sau Thủ tướng Chính, thì cán cân quyền lực sẽ không hẳn nghiêng hoàn toàn về phía Tổng Bí thư Tô Lâm và phe Công An. Ít nhất, ông Chính có thể giữ cho mình một “cửa hẹp” để thương lượng.
Một số nhà phân tích nhận định rằng, sự hậu thuẫn từ Trung Quốc có thể giúp ông Chính kéo dài thời gian và tạo dư địa cho các thỏa hiệp trong đảng, nhưng khó đủ để xoay chuyển cục diện khi các đòn đánh từ phe Công an ngày càng quyết liệt.
Liệu ông Chính có thể tận dụng sự hậu thuẫn từ Bắc Kinh và mối quan hệ với các phe phái trong đảng – đặc biệt là phe “bảo thủ” thân Trung Quốc để tạo nên bước ngoặt, hay sẽ phải dừng lại trước khi rời vũ đài chính trị?
Trà My – Thoibao.de