CHA CHUNG KHÔNG AI KHÓC: LÃNG PHÍ VẪN LAN TRÀN TRONG BỘ MÁY

Ngày 22/9, Phó Chủ tịch Quốc hội Trần Quang Phương thẳng thắn chỉ ra căn bệnh cố hữu trong bộ máy công quyền: tình trạng “cha chung không ai khóc”. Ông cho rằng nhiều cán bộ, công chức dù tận mắt chứng kiến sai phạm, lãng phí nhưng nếu không thuộc phạm vi trách nhiệm của mình thì chọn im lặng, coi như việc của người khác.

Ông Phương dẫn lại ý kiến của một đại biểu Quốc hội: “Không phải lĩnh vực của tôi thì thôi kệ, cơ quan nào phụ trách thì cơ quan đó tự xử lý”. Đây chính là minh chứng rõ ràng cho sự thiếu trách nhiệm và văn hóa tiết kiệm, chống lãng phí chưa được đề cao. Thậm chí, có những cán bộ dù biết rõ lãng phí nhưng không báo cáo, không phản ánh, coi như tránh phiền phức.

Để chấn chỉnh, dự thảo Luật Tiết kiệm, chống lãng phí đang được xây dựng đã bổ sung nhiều quy định siết chặt trách nhiệm. Thứ trưởng Bộ Tài chính Hồ Sỹ Hùng cho biết, dự luật lần này đặc biệt nhấn mạnh vai trò của người đứng đầu: nếu để xảy ra lãng phí trong phạm vi quản lý, họ sẽ phải chịu trách nhiệm cá nhân. Không chỉ bao che hay buông lỏng, mà cả việc chậm trễ trong ban hành kế hoạch, hoặc ký những văn bản sai luật gây thất thoát, cũng đều bị quy trách nhiệm.

Đáng chú ý, dự luật cũng khuyến khích người dân tham gia vào cuộc chiến chống lãng phí. Mọi cá nhân, tổ chức đều có quyền phản ánh, tố cáo khi phát hiện lãng phí. Chính phủ cam kết sẽ có cơ chế bảo vệ không chỉ người tố cáo, mà cả thân nhân của họ, để đảm bảo họ không bị trả thù hay gây khó dễ.

Những tuyên bố này cho thấy quyết tâm xây dựng một cơ chế minh bạch hơn, nơi mọi sự lãng phí đều bị nhìn nhận và xử lý, thay vì tiếp tục rơi vào vòng luẩn quẩn của “cha chung không ai khóc”.