Không nhóm lợi ích nào tồn tại lâu, kể cả Hưng Yên!

Đảng Cộng Sản được xem là nhóm lợi ích lớn nhất. Trên thế giới, chế độ đa đảng giúp cho các đảng phái chính trị cạnh tranh lành mạnh. Họ phải tốt hơn để được dân chọn. Đấy là cuộc chơi công bằng, Đảng phái chính trị phải nỗ lực và sự nỗ lực đó phải đem lại điều tốt đẹp cho đất nước mình.
Không phải chế độ đa đảng nào cũng tiến bộ, nhưng chắc chắn, một chế độ đưa được đất nước vươn mình thì không thể là độc đảng. Một chế độ gần với độc Đảng ấy là độc tài. Mỗi khi nói đến từ “độc” nghĩa là chỉ độc chiếm quyền lợi cho riêng mình. Khi đó, kẻ độc chiếm quyền lợi không lo hoàn thiện bản thân để được chọn mà chỉ lo làm sao kiểm soát xã hội để mình được hưởng hết những gì người dân có được.
Sự ích kỷ sinh ra sự ích kỷ, độc tài sinh ra nội loạn, đó là điều mà lịch sử đã chứng minh. Chế độ phong kiến đã trải qua nhiều ngàn năm tồn tại. Nó thường bắt đầu một vị vua sáng suốt nhưng kết thúc bằng một vì vua ngu muội, nhu nhược hoặc hung bạo. Và cứ như thế, chế độ phong kiến thịnh vượng rồi suy vong theo quy luật. Nói chung, thế hệ trước làm bị thế hệ sau phá. Đó là vòng luẩn quẩn không lối thoát khiến cho xã hội loài người không thể nào phát triển.
Chế độ đa đảng nó giúp người dân chọn đảng lãnh đạo thích hợp loại bỏ đảng thoái hóa biến chất. Ở những nước dân chủ, người dân có thể sai lầm bầu tổng thống tồi, nhưng họ không phải trả giá lâu. Hết nhiệm kỳ của tổng thống tệ hại, dân sẽ chọn lại. Và nếu muốn tiếp tục quay lại với vai trò cầm quyền, Đảng phải tự thay đổi tốt hơn. Chính vì thế các cường quốc phương tây vẫn phát triển tốt dù nó đã trải qua 3 thậm chí 4 thế kỷ dưới thể chế chính trị hiện nay.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đã cầm quyền được 80 năm, nó thật ngắn so với hàng trăm năm của một triều đại phong kiến. Tuy nhiên, sự thối nát không có cách chữa đang được phơi bày. Bên ngoài trông có vẻ đoàn kết thành một khối nhưng bên trong thì nó rệu rã hơn bao giờ hết.
Từ khi Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng bắt đầu chia phe đấu đá nhau thì bây giờ thế lực nào còn làm chủ chính trường? Câu trả lời là chẳng còn phe nào cả. Phe Nguyễn Tấn Dũng thất thế vào đầu năm 2016 khi mà ông Dũng rời khỏi vũ đài chính trị. Ông Nguyễn Tấn Dũng ẩn mình muốn gầy dựng lại thanh thế cho gia tộc, tuy nhiên thời hoàng kim đã qua mặc dù nó chỉ tồn tại thời gian ngắn ngủi.
Nhóm Nguyễn Phú Trọng tồn tại lâu hơn. Ông Nguyễn Phú Trọng dẫn dắt nhóm mình từ năm 2011 và kết thúc vào giữa năm 2024 khi ông nhắm mắt lìa đời. Những người từng được ông Nguyễn Phú Trọng dẫn dắt giờ đây chẳng còn ai. Vương Đình Huệ, Võ Văn Thưởng và Trương Thị Mai thì ngã ngựa. Phan Đình Trạc, Nguyễn Xuân Thắng, Trần Cẩm Tú thì tồn tại vật vờ khó vượt qua được Đại hội 14.
Giờ đây trong Đảng không còn 2 phe như trước mà nổi lên rất nhiều phe. Hưng Yên, Nghệ An, Hà Tĩnh, Thanh Hóa, Quân đội vv… mỗi phe đều kéo bè kết cánh để xây dựng thế lực riêng, mục đích của họ là để chống lưng cho nhau.
Càng nhiều phe, chính trị nội bộ càng bất ổn. Nhiệm kỳ 2021-2026 có đến 7 Ủy viên Bộ Chính trị phải rời ghế, một kỷ lục vô tiền khoáng hậu. Và nhiệm kỳ tới, không có gì đảm bảo chính trường sẽ bình yên hơn. Nhiệm kỳ 2021-2026 có 2 nhân vật phải lìa đời một cách bí ẩn, dư luận cho rằng, đó là hậu quả của những trận thư hùng không khoan nhượng sau hậu trường chính trị.
Nhóm Hưng Yên mạnh nhất hiện nay nhưng liệu nó có tồn tại lâu hay không? Chỉ mới 1 năm, nó thâu tóm gần hết những chức vụ quan trọng. Tuy nhiên, cùng với sự lớn mạnh của nhóm Hưng Yên là kẻ thù của nó cũng nhiều hơn. Mạnh mà nhiều kẻ thù, dự báo tuổi thọ Hưng Yên sẽ không cao.
Hoàng Phúc-Thoibao.de