Đại hội 14, bữa đại tiệc cho kẻ mạnh, thất bại cho kẻ yếu!

Có quyền là có tiền. Làm Tổng bí thư lương chỉ chừng 1 ngàn đô la mỗi tháng nhưng ông có cả một sân sau kinh tài. Tập đoàn Xuân Cầu chỉ là bề nổi bởi vì nó có một ông chủ họ Tô. Vì thế nên mới cho vợ đeo đồng hồ bạc tỷ, cho con du học Anh Quốc mỗi năm lên đến trăm ngàn Bảng Anh.
Quan giàu thì dân nghèo, đất nước nghèo. Vì độc đảng nên dân bất lực. Đảng ăn chia thế nào thì dân chịu thế, chứ cho dân chọn bằng lá phiếu thì không bao giờ người dân lại chọn những thành phần ăn của dân không chừa thứ gì. Chục tỷ được xem là “tham nhũng vặt”, trăm tỷ hay nghìn tỷ mới được xem là vừa miếng. Cứ như vậy thì đất nước nào phát triển được, làm sao đất nước bứt phá để vươn mình?
Đại hội 14 là dịp ăn chia lớn. Đây là bàn tiệc lớn mà trên đó không phải những món ăn đắt đỏ. Những món trên bàn tiệc này còn hơn thế nữa. Nếu giành được miếng bánh quyền lực lớn, quan chức có thể nuôi cả một gia tộc đến trăm năm không hết tiền.
Đại hội 14 lần này có lẽ phần ăn cho Hưng Yên là đậm nhất, tiếp đến là Hà Tĩnh, Nghệ An, Thanh Hóa vv…
Những kẻ yếu thế bị triệt hạ, bị tống giam vào tù để nhả lại miếng ăn cho kẻ chiến thắng. Những ai bị càn quét trước đại hội, xem nhưng thất bại. Miếng ăn bị kẻ khác đớp mất.
Luật rừng nó thế, chẳng có công bằng. Kẻ mạnh được ăn nhiều, được nói đạo lý. Kẻ thất thế thì trở thành tội đồ.
Huỳnh Tú-Thoibao.de